Thơ tặng em

Tháng Mười một nằm im nghe em giảng bài

Màu phấn trắng bay bay thành nốt nhạc

Tiếng em cười hay là mùa xuân hát

Em là hoa sư phạm giữa cuộc đời.


Đôi bàn tay em nhỏ bé ai ơi!

Nhưng dệt nên bao sắc trời ngọt thắm

Em tô đời bằng tình yêu say đắm

Mang nụ cười trải hoa gấm non sông.


Sáng mùa đông giá rét tỏa trắng đồng

Em đến lớp lúc ông mặt trời ngủ

Em làm mùa thu không còn ủ rũ

Bằng hoa điểm mười thơm nụ xanh hương.


Áo trắng em dịu dàng mọi nẻo đường

Khó khăn dường như nhường chân em tiến

Em gieo bình yên trên từng trang giáo án

Em là hoa, hoa sư phạm giữa đời.


TQH